Nỗi nhớ mùa đông

Dạo này mình bị trĩ, lại phải đúng mùa đông rồi cộng cả ho khan suốt tháng ròng không khỏi. Nỗi đau cứ gọi là chồng chất. Trĩ đau đã đành, lại cộng hưởng với ho thì cả một thiên thống khổ. Nhưng đau nhất là nằm nhìn chai rượu mà thèm. Ngoài trời lại rét băng.Thật là kinh khủng…

Dạo ấy cũng tầm tiết này, mùa đông đầu tiên mình chứng kiến ở Hà Nội. Bạn Đức từ Nga về. Bạn mang theo cả cái tinh thần nước Nga trên mái tóc bồng bềnh và đôi mắt sáng sóng sánh tựa nước sông Vonga mùa tuyết tan. Trời cũng rét, tôi đợi bạn đi hoang ở cái quán đối diện Metropol. Quán Viva ấy bây giờ cũng đã bị đập nốt trong cái phong trào thanh trừng các biệt thự cổ của mấy bạn lái đất. Không khéo lại chệch chủ đề mất. Ít nhất cái quán ấy cũng chứng kiến một loại hỗn hợp nước uống có cồn mới ra đời. Có thật sự là nó được ra đời do chính tôi sáng tác hay không thì tôi không chắc. Nhưng  cho đến giờ tôi vẫn chưa thấy một người khác uống như thế ngoài vài thằng bạn tôi đã mời dùng thử.

Tôi gọi vại bia tươi ngồi nhấm nháp đợi nó, thằng ôn mới về nước nên lắm chuyện gia đình. Qua cốc thứ hai vẫn chưa thấy mặt nó đâu mà tôi cũng bắt đầu thấy phừng phừng nên lại nghĩ miên man về cái sự quen nhau giữa tôi và nó. Xuất phát từ cái mạng TTVN của thằng bỏ mẹ nào đấy, thế là tôi biết nó. Nó là thằng thích viết, một thằng yêu cái đẹp trong đấy tất nhiên có gái đẹp. Qua vài bài truyện tự bóp vớ vẩn của cả tôi và nó, chúng tôi bắt đầu tìm hiểu nhau sâu hơn và thế đéo nào cuối cùng tôi ngồi đây đợi nó chuẩn bị đi hoang như những thằng chơi với nhau từ thời mới biết chùi đít. Nó là Tequila, tôi chợt nghĩ không biết vì sao nó gọi nó là Tequila nhỉ ? Lúc đấy thì tôi chỉ nghĩ là nó thích rượu Tequila chứ không phải tên một bài hát bỏ mẹ nào đấy. Nghĩ thế nên tôi gọi một sót Tequila. Thật tình lúc ấy cũng là lần đầu tiên tôi uống thử cái rượu ngon vãi đái ấy, sau khi hồi hộp nếm thử thấy phê phê đầu lưỡi tôi định dấn phát hết sót rượu nhưng vừa sực nhớ ra mình chỉ còn tầm hơn 200k trong túi nhỡ hết lại thèm thì biết làm sao. Tôi check lại giá rượu trong menu và thở phào, mình còn đủ tiền làm vài sót nữa. Nhưng tôi không uống vội mà nhấm nháp kèm với bia và lạc rang. Lúc đấy tôi thấy đời sống của tôi thật là cao ngất ngây. Ngồi đợi một thằng bạn cứt trong cái quán cổ giữa lòng thủ đô và nhấm nháp Tequila với bia dưới mùa đông giá rét. Cái cảm giác lãng mạn hùng vĩ ấy mấy thằng miền nam đã từng được nếm trải như tôi đâu. Hơn nữa lại là thằng nghèo kiết đang lang thang như chó đói. Tôi thấy hạnh phúc đang sủi tăm trong cái cốc bia lạnh và trong cái cảm giác ngây ngất đấy tôi đã đi đến quyết định táo bạo là thả sót rượu Tequila vào cốc bia đang sủi tăm hạnh phúc. Tôi bưng cốc làm một hơi đến hết sạch, chững lại vài giây như khoảng lặng trong bản giao hưởng hùng tráng. Tôi thả mình theo dòng bia lạnh trộn Tequila trôi từ từ vào cổ họng. Mẹ kiếp cuộc đời thật là chứa chan yêu thương.

Tôi đã thấm tây tây thì thằng ôn đến. Tôi quyết định gọi thêm hai suất hỗn họp bia + Tequila cho nó và cho tôi. Nó nhìn tôi từ từ thả cốc rượu vào cốc bia mà trố mắt đi từ ngạc nhiên đến ngưỡng mộ. Tôi biết nó ngưỡng mộ tôi vì tính nó thế. Trong lúc đang đói rét mà có thằng gọi bia cả rượu khao cho thì không ngưỡng mộ sao được cơ chứ. Thế là chúng tôi nâng cốc mừng hội ngộ. Nó thả cốc xuống và buông một câu :

– Ngon vãi, trông chó ghẻ thế mà sành điệu thật !

Tôi nghe nó khen thì bao ưu phiền về cái hóa đơn sắp phải thanh toán cũng tan thành tro bụi mà bay đi. Mẹ kiếp cuộc đời thật là chan chứa yêu thương !

Chúng tôi tây tây lượn xa ra phố mùa đông. Nó đèo tôi ngồi sau, tôi hát inh ỏi cả phố những bài hát mà không bao giờ tôi nhớ chính xác được một từ… MK !

Mãi sau này, bạn Hiệp phò cưới vợ, bạn đưa vợ đi tuần trăng mật ở Phú Quốc. Sau khi trăng chán mật chê với vợ, bạn chui vào quán bar nào đấy ở Phú Quốc mà uống Tequila trong bia. Rồi bạn truyền cái cách uống đấy cho anh em ngư chài đảo xa cùng thưởng thức. Anh em ngư chài ai cũng ngất ngây và hỏi bạn về truyền thuyết của loại nước thần tiên ấy. Ai chứ bạn Hiệp phò thì thừa sức viết luôn ra một truyền thuyết ngất ngây lòng người. Trong cơn ngất ngây của tepuilabia, trong tiếng vỗ dồn dập của sóng lạnh, trong màn đêm đen thẫm đầy sức mạnh vô hình của tạo hóa. Bạn Hiệp tay cho túi quần, tay cầm cốc Tequilabia hướng mặt lên khoảng trời đầy sao, sau lưng bạn là anh em chài lưới khốn khó đang tê dại nằm ngồi la liệt. Bạn Hiệp thì thầm trong gió biển đêm :

_ Tên gọi nước uống là days of tears !

(viết đến đây tác giả tự ý cắt đi 200 chữ vì buồn cười quá đéo chịu đc !)

About daysss


7 responses to “Nỗi nhớ mùa đông

Gửi phản hồi cho daysss Hủy trả lời